1.
Kể từ năm nhất đại học, tôi đã trở thành một kẻ vô cùng simp Tạ Minh Trạch.
Simp đến mức nào ấy hả?
Bất kể là ngày hay đêm, chỉ cần Tạ Minh Trạch cần, tôi chắc chắn sẽ lập tức xuất hiện trước mặt hắn.
Đưa nước, đưa bữa sáng, giữ chỗ ngồi, đây đều là những việc cơ bản nhất.
Tôi thậm chí còn đội mưa xếp hàng nhiều giờ chỉ để mua cho Tạ Minh Trạch một đôi giày thể thao.
Bạn học xung quanh đều cười nhạo tôi, rõ ràng gia cảnh hay mặt mũi tất cả đều không tệ, sao lại có thể si mê đến mức đó.
Giống như chỉ cần rời khỏi Tạ Minh Trạch sẽ sống không nổi vậy.
Thật ra thì bọn họ đã đoán đúng một phần.
Quả thật tôi không thể sống thiếu Tạ Minh Trạch.
2.
Ban đầu, Tạ Minh Trạch lạnh lùng cự tuyệt những việc tôi làm.
Bởi vì trong lòng hắn từ đầu đến cuối chỉ có một bạch nguyệt quang đang đi du học ở nước ngoài.
Sau này có thể là do tôi quá mức si tình, lại dễ dàng sai bảo, hắn cũng quen luôn với điều đó.
Thỉnh thoảng đi ra ngoài chơi hắn sẽ gọi tôi đi cùng, dù đa số là để check out.
Bạn bè của hắn ngoài mặt thì gọi tôi là chị dâu, nhưng sẽ ngấm ngầm cười tôi là kẻ si mê đến mù quáng.
Những điều này Tạ Minh Trạch đều biết, nhưng hắn chưa từng can thiệp.
Chuyện này xảy ra một bước ngoặt vào năm thứ hai đại học, khi Tạ Minh Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-voi-he-thong-cuong-bao-tu-cuu-lay-ban-than/3002439/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.