Trong phòng một mảnh hôn ám, chỉ có duy nhất ánh sáng từ chiếc đèn ngủ ở góc phòng. Kỷ Tuần ngồi ở mép giường, toàn thân cao thấp chỉ mặc duy nhất một cái quần bò, thắt lưng không cài làm lộ ra vùng bụng bằng phẳng cùng với vòng eo duyên dáng.
Hắn cầm lấy chai nước khoáng ngửa đầu lên uống, hàng lông mi dài bao phủ lên đôi mắt đang nhắm lại, hai gò má bình thường trắng nõn cũng đỏ tươi dị thường. Người đàn ông nằm úp sấp trên giường vẫn không nhúc nhích, sắc đỏ trên mặt cũng đồng dạng chưa lui, vẻ mặt lại ẩn ẩn có chút mệt mỏi. Kỷ Tuần buông chai nước ra, xoay người, cúi đầu ở trên tấm lưng trần trụi của nam nhân lưu lại một dấu hôn.
“Tuần…anh mệt. ” Lục Nghị Kình thở dài.
“Chỉ thân một chút thôi. “
Kỷ Tuần cười hì hì trèo lên giường, từ phía sau ôm lấy nam nhân đang cả người trần trụi, lại đùa dai hôn hôn sau gáy đối phương. Lục Nghị Kình trong đầu một mảnh mê mang, mọi suy nghĩ hiện đã sớm mơ hồ. Anh cùng với Kỷ Tuần lăn lộn trọn một đêm, hôn môi cùng làm tình, thậm chí tiến vào lẫn nhau, sau nhiều lần cao trào khiến kẻ khác xấu hổ, anh gần như ngay cả khí lực trợn mắt cũng không có.
Mà Kỷ Tuần lại biểu hiện ra thể lực ngoài ý muốn, đều đã ba bốn giờ sáng, vẫn một bộ tinh thần hăng hái. Lục Nghị Kình tổng cảm thấy được Kỷ Tuần hôm nay thập phần không bình thường. Từ khi bọn họ ở cùng một chỗ tới giờ mới qua mấy ngày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-huynh-da/88013/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.