Tiếng bước chân dừng trước mặt hắn, nhưng nàng vẫn chưa vào lòng, Bùi Tri Diễn mở mắt, thấy tiểu cô nương đứng đó, không nói một lời, ánh mắt nghiêm trọng nhìn xuống hắn.
Bùi Tri Diễn ngồi thẳng dậy, cười hỏi: ‘‘Có chuyện gì sao?" Hắn đưa tay kéo tay Quý Ương nhưng bị nàng giật mạnh ra.
Tay hắn khựng lại giữa không trung, nét mặt nghiêm lại, hỏi: ‘‘Đã xảy ra chuyện gì?" Lúc ra ngoài nàng còn rất vui vẻ, sao khi trở về lại không đúng như vậy.
"Trong tay nàng cầm gì?" Bùi Tri Diễn nhìn thấy nàng nắm chặt một tờ giấy trong tay, đã bị nhàu nát.
"Chát." Một tiếng, tờ giấy nhàu nát bị đặt mạnh xuống bàn, Quý Ương nhìn chằm chằm hắn: ‘‘Phu quân nhìn thử cái này."
Bùi đại nhân trên triều đình uy quyền nói một là một, giờ đây lại bị tiểu cô nương khí thế hùng hổ làm cho sợ hãi.
"Nhìn đi." Giọng Quý Ương lại vang lên, lần này đã mang theo tiếng nức nở, đôi mắt cũng đỏ lên.
Bùi Tri Diễn đã đoán được phần nào, hắn nắm lấy một góc tờ giấy và mở ra, nhìn thấy nội dung bên trong, khóe miệng khẽ mím lại, quả nhiên là tờ hưu thư mà hắn đã để lại chỗ Thẩm Thanh Từ.
Hắn đã bị chơi một vố.
"Ương Ương nghe ta nói."
"Chàng sao cứ luôn như vậy." Giọng nói đầy uất ức của Quý Ương làm Bùi Tri Diễn bỗng chốc sững sờ.
Những giọt nước mắt lấp lánh trong mắt Quý Ương lăn tăn rơi xuống: ‘‘Ngày xưa chàng muốn ta lấy chàng, không màng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719248/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.