Sau tiếng va chạm lớn, binh sĩ xung quanh không ai dám động đậy, đều đồng loạt buông vũ khí, quỳ xuống xin tha mạng.
Diệp Thanh Huyền và Lương Vương bị áp giải dưới đất, mưa làm họ ướt sũng, giống như những con ch.ó mất chủ.
Diệp Thanh Huyền chăm chăm nhìn xuống đất, đôi mắt đỏ ngầu, tại sao lại thành ra thế này, Bùi Tri Diễn phát hiện ra kế hoạch từ lúc nào! Gã không cam tâm!
Một đôi giày đen xuất hiện trước mắt, Diệp Thanh Huyền từ từ ngẩng đầu lên, còn chưa kịp nhìn rõ mặt người tới, đã bị một cú đá cực mạnh hất văng ra.
Cơn đau xé lòng khiến gã mấy lần ngất đi, không kịp thở, bàn chân kia lại đè nặng lên n.g.ự.c hắn.
Diệp Thanh Huyền nghe thấy tiếng xương sườn mình gãy.
“Ta có từng nói với ngươi, nếu còn lần sau, hãy tự mà cân nhắc.” Giọng nói lạnh lẽo như băng vang lên từ trên cao, Bùi Tri Diễn nhìn xuống người dưới chân mình, ánh mắt đầy sát ý.
Diệp Thanh Huyền phun ra một ngụm máu, cười gằn, răng hắn dính đầy m.á.u đỏ, trông giống như ác quỷ.
Mưa trút xuống khuôn mặt sắc lạnh của Bùi Tri Diễn, hắn đạp mạnh hơn, cơn đau khiến Diệp Thanh Huyền co giật toàn thân, hét lên đau đớn.
Thẩm Thanh Từ vội vàng chạy tới, kéo Bùi Tri Diễn lại từ phía sau: ‘‘Còn đạp nữa là gã sẽ c.h.ế.t đấy!”
Bùi Tri Diễn lạnh lùng cười: ‘‘Chết thì chết.”
Thẩm Thanh Từ thấy hắn không giống như đang đùa, vội nói: ‘‘Ít nhất hãy để gã khai thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719246/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.