“Hiếm khi tới đây, Quý Ương cứ ở lại chăm sóc ngoại tổ mẫu thêm chút nữa.” Bùi Tri Diễn hơi nhướng mắt nhìn Diệp Thanh Huyền: ‘‘Diệp đại nhân, sao không mời ta ra ngoài trò chuyện.”
Quý Ương trong lòng đang dồn hết tâm trí vào việc chăm sóc lão phu nhân, vừa nghe chàng nói vậy cũng chưa suy nghĩ nhiều, nhưng khi hai người kia lần lượt bước ra ngoài, tâm trạng nàng mới dần cảm thấy lo lắng.
Bước ra khỏi phòng, Bùi Tri Diễn liền mất đi sự nhẫn nại, vẻ mặt thoáng chốc trở nên lạnh lùng, giọng điệu tưởng chừng như vô tư nhưng lại mang theo sự sắc lạnh: ‘‘Lần sau mà còn dám làm vậy, ngươi cứ thử xem.”
Diệp Thanh Huyền vẫn giữ nụ cười vô tội: ‘‘Ta không hiểu Thế tử đang nói gì.”
Bùi Tri Diễn chẳng muốn giả bộ nữa: ‘‘Hiểu hay không cũng được, ta đã nói rõ rồi, ngươi nên suy nghĩ kỹ.”
Bùi Tri Diễn tuy dáng vẻ khôi ngô tuấn tú, nhưng cũng là người nhiều năm chinh chiến nơi sa trường, g.i.ế.c chóc không ít, sát khí toát ra từ thân thể khiến người đối diện cảm nhận được sự uy h.i.ế.p lạnh lẽo và đầy c.h.ế.t chóc.
Diệp Thanh Huyền không tin rằng hắn thực sự dám làm gì mình, nhưng cũng không khỏi run sợ trước cái lạnh thấu xương và áp lực ngột ngạt ấy.
Trong tích tắc, Bùi Tri Diễn đã thu lại sát khí, trở về vẻ lạnh nhạt vô tư như ban đầu.
“Nghe rõ rồi thì đáp lại đi.”
Thật là cuồng ngạo, thật là phóng túng, Diệp Thanh Huyền siết chặt nắm đấm, gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719238/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.