Bùi Tri Diễn không nhúc nhích: ‘‘Để ta ôm thêm một lát."
Quý Ương nghe mà chỉ nghĩ đến câu nói của hắn đêm qua: “Khóc thêm một chút nữa.”
Nàng lập tức đỏ mặt tía tai, nhẹ nhàng cố gắng giãy ra: "Ta đi lấy thuốc trị bỏng."
Bùi Tri Diễn thấy nàng không yên, mới chịu buông tay: ‘‘Không sao đâu." Chuyện này đối với hắn chẳng là gì, nhưng nghĩ lại, hắn nói: "Lấy ít nước rửa qua là được."
Quý Ương nói: "Ta đi lấy nước."
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Mang nước về, Quý Ương cẩn thận dùng khăn lau tay cho hắn, Bùi Tri Diễn cứ nhìn nàng chăm chú, nhìn một hồi lại hứng chí cúi xuống hôn lên má nàng.
Ngón tay Quý Ương khẽ cứng đờ, cố tỏ ra bình tĩnh tiếp tục lau tay cho hắn, nhưng thực ra tim nàng đã đập thình thịch.
*
Đến tháng bảy, trời đột nhiên nóng lên.
Nhà họ Quý phái người đến báo rằng thân thể của Trần phu nhân không được khỏe, Bùi Tri Diễn không có ở nhà, nên Quý Ương dẫn theo Huỳnh Chi về thăm nhà.
Khi nàng rời khỏi đã là hoàng hôn.
Đi qua cổng nhỏ, nàng nhìn thấy Quý Yến và Diệp Thanh Huyền từ phía sau bức bình phong bước tới.
Cả ba đều khựng lại, cuối cùng Quý Yến nở nụ cười nói: "Sao muội về mà không cho người báo trước một tiếng để ta chuẩn bị?"
Quý Ương giải thích: "Muội chỉ về thăm mẫu thân thôi." Nàng ngập ngừng rồi quay sang nhìn Diệp Thanh Huyền: "Biểu ca."
Diệp Thanh Huyền đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719233/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.