Quý Ương vừa nằm xuống chưa được bao lâu, nghe thấy động tĩnh, do dự một lúc nhưng không dám cử động, giả vờ như đã ngủ say.
Nàng nghe thấy tiếng nước chảy từ trong phòng tắm, sau đó là tiếng bước chân của Bùi Tri Diễn, rồi cảm nhận được hơi lạnh khi hắn vén chăn lên và nằm xuống bên cạnh nàng.
Bùi Tri Diễn không nằm hẳn, mà ngồi gập gối, tay chống đầu, lặng lẽ ngắm nhìn gương mặt đang ngủ của Quý Ương.
Ánh mắt chăm chú khiến Quý Ương không thể nào bỏ qua, mi mắt nàng giật giật, tay nắm chặt dưới lớp chăn.
“Ương Ương.”
Giọng nói trầm ấm khiến Quý Ương cứng người lại.
Bùi Tri Diễn tiếp lời: “…Nàng có thể thích ta một chút được không?”
Hắn nhìn hàng mi run rẩy của Quý Ương, đôi môi hồng phấn khẽ động, nhưng không có lời đáp nào.
Bùi Tri Diễn cứ nghĩ rằng nàng ít nhiều cũng đã có tình cảm với hắn… Hắn khẽ cười, thì ra nàng chẳng bận tâm chút nào, nếu không, sao lại nghĩ đến việc muốn hắn nạp ta chứ.
Hắn thở dài một hơi, nằm xuống và ôm Quý Ương vào lòng, chậm rãi siết chặt vòng tay. Chính hắn đã ép buộc nàng gả cho mình, giờ thì trách ai được.
“Bây giờ không thích ta cũng không sao, ta sẽ đối tốt với Ương Ương hơn, rồi nàng sẽ hiểu.”
Quý Ương nằm trong vòng tay hắn, lòng rối bời, không dám mở mắt cũng không dám nhìn hắn, càng không dám nói một lời, như thể có điều gì đó mắc kẹt trong miệng, nhưng nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719227/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.