Cảm nhận được sức ép từ bàn tay mềm mại của nàng, Bùi Tri Diễn nắm c.h.ặ.t t.a.y Quý Ương, thở dài nói: "Nếu ta không phải là biểu ca của muội, thì cũng chẳng cần phải lo lắng chuyện này."
Nhưng hắn chưa kịp nói hết câu, Sở Hằng Nga đã đứng dậy, giọng nói đầy phẫn nộ: "Huynh nói nghe dễ dàng thật, nếu huynh thật lòng coi muội là em gái, thì sao trước đây lại ép Phó Đạm từ quan, buộc chàng phải rời đi? Huynh biết rõ muội yêu chàng mà!"
Nói đến đây, nước mắt của nàng lại không kìm được mà tuôn rơi, Bùi Tri Diễn nhíu mày nói: "Nghe ta nói."
Nhưng Sở Hằng Nga đã mất hết lý trí, lời nói không kiểm soát được: ‘‘Huynh đừng nghĩ rằng muội không biết, trước đây huynh đã dựa vào thế lực của Nguyệt Đài mới có được vị trí Phụ Chính Đại Thần hôm nay, cho nên giờ huynh mới đáp ứng mọi yêu cầu của họ, còn đem muội đi gả cho họ!"
Những lời nói của Sở Hằng Nga khiến ngay cả Quý Ương nghe cũng cảm thấy quá đáng.
Gương mặt Bùi Tri Diễn tối sầm lại, tiểu nh đầu này đúng là không biết điều. Hắn vốn định giải thích, nhưng giờ tâm tình ấy cũng mất đi, chàng lạnh lùng nói: “Muội muốn nói gì thì nói, thánh chỉ đã ban xuống, muội chỉ cần an tâm chờ ngày xuất giá.”
Sở Hằng Nga không thể tin vào tai mình, nàng chụp lấy chén trà trên bàn định ném vào hắn, nhưng Bùi Tri Diễn chỉ lạnh lùng nhìn nàng.
Sở Hằng Nga không dám làm, cuối cùng ném mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719172/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.