Đêm tháng bảy, gió thổi nhẹ nhàng, đưa hương thơm của hoa đinh hương trong vườn len lỏi qua ánh trăng, chậm rãi tràn vào căn phòng nơi ngọn nến đang lay động.
Trong gian tĩnh thất, màn sương nước mờ ảo bao phủ, tiếng nước chảy róc rách như tiếng ngọc rơi vào khay ngọc, thanh thoát dễ nghe. Trong chiếc thùng tắm bằng gỗ hoàng hoa lê, làn da trắng mịn như ngọc hiện rõ, đôi bàn tay mềm mại bưng lấy nước, đổ xuống từ bờ vai, nước rơi theo những lọn tóc dài trượt trên lưng, lại chảy ngược trở vào thùng tắm.
Quý Ương tắm rất chậm, nước đã dần nguội, không phải vì nàng không muốn rời khỏi, mà là ánh mắt của người đang tựa vào giá y phục kia quá nóng bỏng, như muốn nuốt chửng nàng.
"Ương Ương."
Giọng nói trầm ấm truyền đến, lông mi của Quý Ương khẽ rung lên. Bùi Tri Diễn nghiêng đầu, ánh mắt cười sâu sắc: ‘‘Đã tắm đủ sạch rồi."
"Thiếp... sắp xong rồi." Quý Ương tránh ánh mắt của hắn, khẽ cắn môi, nhẹ nhàng thốt ra ba chữ.
Thấy nàng vẫn không chịu đứng dậy, không biết sẽ tiếp tục trốn tránh đến bao giờ, Bùi Tri Diễn làm bộ xắn tay áo, lắc đầu thở dài: "Thật là tiểu thư kiều mị, không ai hầu hạ liền tắm không xong, nha hoàn đã lui xuống rồi, chỉ có phu quân ta đến giúp nàng thôi."
Quý Ương bị hắn nói đến đỏ mặt, vội vàng đáp: "Được rồi, thiếp xong rồi."
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Bùi Tri Diễn lúc này mới dựa lưng lại, nhìn đôi mắt long lanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719165/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.