Không biết có phải là điềm báo hay không, Quý Ương cả đêm không thể ngủ yên, trong mơ toàn là những cảnh lửa cháy ngút trời hoặc tiếng thét gào vang vọng. Trời còn chưa sáng hẳn, nàng đã ôm lấy lồng n.g.ự.c đang đập thình thịch mà ngồi dậy.
Bùi Tri Diễn đã rời phủ từ hôm qua nhưng đến giờ vẫn chưa trở về.
Quý Ương gọi Huỳnh Chi đến hỏi: “Tạ Dịch đã trở về chưa?”
Huỳnh Chi không hiểu sao nàng lại đột nhiên trở nên phụ thuộc vào Tạ Dịch như vậy, một người là vệ sĩ thân cận, một người là phu nhân của Thế tử, mà Thế tử hiện giờ lại không có ở đây... Huỳnh Chi càng nghĩ sâu, đầu óc càng thấy quay cuồng.
“Tạ vệ sĩ chưa trở về.” Huỳnh Chi đáp lại đúng sự thật.
Nghe vậy, lòng Quý Ương càng thêm trĩu nặng.
Ngay cả khi dùng bữa trưa với Tần phu nhân, nàng cũng không tập trung.
Thấy nàng ăn ít, Tần phu nhân liền sai người mang lên vài món khai vị, rồi ân cần nói: “Con như vậy là không ổn đâu, sao thai kỳ ngày càng lớn mà con lại càng gầy đi.”
Nghiêm phi nương nương đã sinh sớm hơn nhiều so với dự kiến, may mắn là mẫu tử bình an, hiện giờ bà chỉ lo lắng cho Quý Ương. Không biết có phải vì thân thể nàng quá gầy yếu hay không mà bụng nàng trông lớn hơn bình thường.
Quý Ương cũng hiểu rằng dù nàng có lo lắng đến đâu cũng không ích gì, hiện giờ nàng chỉ có thể chăm sóc bản thân, để Bùi Tri Diễn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719160/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.