Trong địa lao tối tăm ẩm ướt, mùi m.á.u tanh và thối rữa nồng nặc, không ngừng vang lên tiếng rên rỉ thảm thiết.
Tra khảo bức cung, ra vào địa lao đối với Bùi Tri Diễn là chuyện thường ngày, hắn không đổi sắc bước vào phòng tra khảo, nói với ngục tốt: “Đưa người lên đây.”
Trạng nguyên một thời oai phong, giờ bị kéo lên như một con ch.ó chết, trên người đầy vết roi xuyên qua lớp áo, đã chịu qua hình phạt.
Ngục tốt trói hắn lên giá tra tấn, một thùng nước lạnh dội thẳng xuống đầu, Diệp Thanh Huyền từ cơn hôn mê tỉnh lại, rên rỉ đau đớn, khuôn mặt lộ rõ vẻ khổ sở.
Bùi Tri Diễn ngồi trên chiếc ghế Thái sư đối diện, giọng bình thản: “Các ngươi lui ra hết đi.”
Diệp Thanh Huyền toàn thân ướt đẫm, hơi thở yếu ớt, sau khi gỡ mặt nạ xuống, khuôn mặt gã còn đáng sợ hơn.
Lần rơi xuống vực đó đã khiến gã hoàn toàn hủy hoại dung nhan.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Diệp Thanh Huyền nói không ra hơi: ‘‘Cung nữ đó... là người của ngươi... hay là, Chu Uyển Nương là người của ngươi?”
Một câu ngắn gọn, gã phải ngắt quãng nhiều lần mới nói xong, gã tiếp tục: “Ta đã tra qua thân phận của Chu Uyển Nương, không có vấn đề gì.”
Bùi Tri Diễn cười khẽ: ‘‘Ngươi không nghĩ rằng những gì ngươi tra được, chỉ là những gì ta muốn ngươi biết thôi sao.”
Diệp Thanh Huyền sững sờ, chậm rãi gật đầu: ‘‘Hiểu rồi, hiểu rồi.” Gã như bị rút hết sinh khí: ‘‘Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719113/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.