Nghiêm phi nương nương hoảng hốt, đánh đổ bình rượu trước mặt, Sở Hằng Nga mặt tái xanh, vẫn không quên đỡ lấy Nghiêm phi nương nương: ‘‘Mẫu phi, người không sao chứ?"
Nghiêm phi nương nương gần như muốn nôn mửa, quay mặt sang bên, kinh hãi nói: "Bắt lấy! Còn không mau bắt lấy cho bổn cung!"
Đó là khuôn mặt như thế nào, nửa lớp da mặt mềm nhũn rũ xuống, khuôn mặt bên dưới trắng bệch như xác chết, một vết sẹo sâu như hào từ xương mày kéo qua mí mắt, vết sẹo đỏ như thịt, nổi bật trên khuôn mặt trắng bệch, như bị thứ gì đó lột đi cả thịt, hình như quỷ quái.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Những người khác vì quá kinh ngạc, lại thêm việc Lương Ứng An chỉ bị rớt nửa khuôn mặt, và có một vết sẹo làm hủy hoại dung mạo, nên không ai nhận ra gã là ai.
Chỉ có Quý Yến toàn thân cứng đờ tại chỗ, hắn và Diệp Thanh Huyền là bạn từ thuở nhỏ, dù dung mạo bị hủy hoại hắn cũng nhận ra được!
Quý Ương nghe những âm thanh hỗn loạn xung quanh, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, trước mắt nàng là một màu đen tối.
Lúc Chu Uyển Nương ra tay, Bùi Tri Diễn đã chắn tầm nhìn của nàng trước, không muốn nàng thấy cảnh tượng kinh tởm đó.
Lương Ứng An đã bị quân cấm vệ đè xuống đất, hai mắt gã trừng trừng nhìn mặt đất, thần sắc như tro tàn.
Quý Yến nhanh chân bước tới chỗ Quý Ương, chưa kịp mở miệng, Bùi Tri Diễn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719111/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.