Nhưng dùng xong bữa hắn cũng không ở lại lâu, chỉ ngồi một lát, hoặc cùng nàng đọc sách rồi rời đi.
Quý Ương thu lại suy nghĩ nói: “Khiến mẫu thân lo lắng rồi.”
Tần phu nhân mỉm cười dịu dàng: ‘‘Chúng ta là người một nhà, chẳng phải nên quan tâm lẫn nhau sao, huống chi ta cũng không có việc gì khác để lo lắng, tất nhiên chỉ lo lắng cho các con.”
Quý Ương trong lòng chùng xuống, tránh ánh mắt của Tần phu nhân, nàng nghe ra ý tứ trong lời nói của bà, cũng biết bà một lòng mong ngóng có cháu.
Chỉ là hiện giờ nàng và Bùi Tri Diễn ngay cả tương kính như tân cũng là nói quá, từ khi nàng say rượu nói rõ mọi chuyện, hai người căn bản chưa từng thân mật, huống hồ với tình trạng thân thể của nàng…
Tần phu nhân thấy sắc mặt nàng u ám, an ủi: “Không vội không vội, hôm nay thời tiết không quá nóng, cùng mẫu thân ra vườn đi dạo đi.”
Đến trưa, Hứa thái y phụng mệnh Bùi Tri Diễn đến bắt mạch cho Quý Ương, điều chỉnh đơn thuốc.
Quý Ương dựa trên sập mềm đọc sách, lười biếng nói với Huỳnh Chi: “Ngươi đi mời Hứa Thái y về đi.”
Huỳnh Chi do dự hỏi: “Người không xem mạch sao?”
Trong lòng nàng hoang mang, chẳng lẽ tiểu thư thật sự không muốn có con, dù thế tử đã đổi thuốc, nhưng để Hứa thái y chẩn đoán xem tình hình cũng tốt, rốt cuộc ai lại không muốn có con chứ.
Quý Ương gật đầu, thuốc đó uống vào không biết bao nhiêu khổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719104/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.