Bùi Tri Diễn vừa bước vào chính phòng, liền nghe thấy từ phòng tắm truyền ra tiếng nước rõ ràng.
Hắn dừng bước, ngừng lại một lát rồi bước tới vén rèm.
Bích Hà đang định mang y phục vào, thấy Bùi Tri Diễn, vội vàng tiến lên hành lễ.
Rèm vừa vén lên đã được buông xuống, Bùi Tri Diễn giấu tay sau lưng nói: “Đợi thế tử phi tắm xong, ngươi báo cho ta.”
Bích Hà cúi người: ‘‘Vâng.”
Quý Ương tự nhiên cũng nghe thấy giọng của Bùi Tri Diễn, động tác vốc nước lên vai chậm lại.
Hắn muốn nói gì với nàng? Quý Ương cắn môi, đôi mắt yếu ớt ngấn lệ.
Bùi Tri Diễn trong thư phòng luyện chữ, đêm khuya trời lạnh, hắn lại mở toang cửa sổ, để mặc cái lạnh tràn vào phòng.
Bích Hà từ chính phòng đi ra hướng về phía thư phòng, sắc mặt khó xử.
Nàng đứng ngoài cửa thư phòng, do dự một lúc lâu mới lấy can đảm bước vào, cúi người thỉnh an.
Bùi Tri Diễn đang viết chữ "tĩnh", không ngẩng đầu lên hỏi: “Thế tử phi ngủ rồi chứ?”
“Đã ngủ rồi ạ.” Bích Hà ngập ngừng nói: “Thế tử phi còn nói… nói rằng.”
Bùi Tri Diễn đặt bút xuống, ngẩng đầu lên: ‘‘Nói gì?”
Hắn nhìn thấy thứ trong tay Bích Hà, nhíu mày: ‘‘Ngươi cầm gì đó?”
Bích Hà thấy thế tử hơi cau mày, cúi đầu, quyết tâm nói: “Thế tử phi nói, chắc hẳn hôm nay thế tử cũng không về chính phòng ngủ, nên bảo nô tỳ mang chăn gối của ngài đến đây.”
Bùi Tri Diễn nhìn chữ "tĩnh" mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719013/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.