Đứng ở bờ sông, Bùi Tri Diễn khẽ chỉnh lại vạt áo, nói: “Có chuyện gì thì nói đi.”
Diệp Thanh Huyền bước lên đứng cạnh hắn, cười nói: “Thay vì nói có chuyện với đại nhân, chẳng thà nói là có việc cầu xin đại nhân.”
Quanh co lòng vòng, lại cố ý hạ mình, Bùi Tri Diễn đã đoán ra phần nào gã sẽ nói gì, kiên nhẫn dần mất, nhạt giọng nói: “Diệp đại nhân cứ nói đừng ngại.”
“Ương ương…” Diệp Thanh Huyền chỉ vừa thốt ra hai chữ liền ngậm miệng, nhíu mày hối hận vì lỡ lời, đổi giọng: “Ý ta là biểu muội.”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Chỉ mong Bùi đại nhân sau khi cưới biểu muội, có thể đối xử tốt với nàng.”
Bùi Tri Diễn mỉm cười: ‘‘Diệp đại nhân lo lắng quá rồi.”
“Ta và biểu muội tuy không phải huynh muội ruột, nhưng cũng từ nhỏ lớn lên cùng nhau, luôn quan tâm đến nàng. Biểu muội nàng dù sao vẫn còn nhỏ, tính tình cũng đơn thuần, chưa hiểu rõ lòng mình, nghĩ rằng đại nhân cứu nàng một lần, liền ngây thơ muốn dùng thân báo đáp.” Diệp Thanh Huyền ngừng một chút rồi tiếp: “Ngài có biết nàng từng cười nói với ta, nếu người cứu nàng là ta thì tốt rồi.”
Diệp Thanh Huyền nói xong câu này lại cố ý bổ sung: ‘‘Nàng chính là như vậy, còn mong đại nhân đừng để bụng.”
Bùi Tri Diễn lặng lẽ nghe gã nói, Diệp Thanh Huyền dùng chiêu trò khiêu khích hạ đẳng nhất, gã muốn nói với hắn rằng, tình cảm của Quý Ương dành cho hắn chỉ là ân nghĩa, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3718998/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.