Từ sau tiệc thu, Quý Ương lại trở về như trước kia, không ra khỏi cửa lớn, không bước qua cửa nhỏ.
Ngoài việc hàng ngày đến vấn an lão phu nhân và Trần thị, phần lớn thời gian nàng chỉ ở trong tiểu viện của mình, không muốn đi đâu.
Nàng lặng lẽ chăm sóc hoa cỏ trong vườn, hoặc viết chữ nửa ngày.
Huỳnh Chi thấy Quý Ương đã ngồi bên cửa sổ suốt hai canh giờ không nhúc nhích, không kìm được lên tiếng: “Tiểu thư, hay để nô tỳ cùng người ra vườn dạo một chút nhé.”
Quý Ương lắc đầu: ‘‘Ta không đi.”
Nàng cắt một nhánh san hô, tỉa bớt lá, cắm vào bình hoa sứ trắng, cẩn thận điều chỉnh hướng của cành hoa.
Huỳnh Chi thấy khuyên nàng không được, trong lòng lo lắng, tiểu thư vốn dĩ nhát gan, không muốn giao tiếp với người khác, sau này khó khăn lắm mới trở nên hoạt bát vui vẻ, kết quả bị tên hỗn đản Lục hoàng tử dọa cho sợ hãi, bây giờ trông còn yếu đuối hơn trước kia.
Nàng không còn cách nào, đành ở bên Quý Ương cùng cắm hoa, nói chuyện với nàng.
Không bao lâu sau, Tần Hương vào thông báo: ‘‘Tiểu thư, lão phu nhân mời người ra tiền sảnh gặp khách.”
Quý Ương đặt kéo xuống, môi khẽ mím: ‘‘Ngươi nói với tổ mẫu ta thân thể không khỏe, không ra ngoài được.”
Tần Hương nào dám làm trái lệnh của lão phu nhân, bối rối nói: “Như vậy không ổn lắm, lão phu nhân còn dặn người trang điểm chỉnh tề.”
Quý Ương thực ra có thể đoán được ý đồ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3718987/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.