“Ta muốn ngươi.” Trữ Hoài Du nhấn âm cuối thật mạnh.
“Điện hạ khẩu khí thật lớn nhưng chỉ sợ phải khiến ngài thất vọng rồi, ta thế này e là ngài sẽ nuốt không trôi.” Trữ Hoài Tĩnh đã từng nghĩ đến rất nhiều phương diện nhưng không ngờ hắn lại muốn như vậy.
“Chuyện đó không thành vấn đề, ta nghĩ Tứ đệ hẳn nên hiểu rõ lúc này nên lựa chọn thế nào mới là tốt nhất.” Trữ Hoài Du cũng không bị lời cự tuyệt của Trữ Hoài Tĩnh làm cho tức giận mà vẫn thản nhiên như thường.
“Việc này không nhọc điện hạ quan tâm.” Trữ Hoài Tĩnh nhìn thẳng Trữ Hoài Du, không tỏ ra một chút yếu kém, nếu là 10 năm trước thì rất có thể hắn sẽ cuối đầu nhưng bây giờ đã không còn như xưa.
“Lẽ nào Tứ đệ không lo thân phận của Vũ Nhi sẽ bị bại lộ?” Trữ Hoài Du nhướn mày, một bộ thờ ơ lạnh nhạt.
Lưu Tích Vũ vân luôn trầm mặc đột nhiên mở miệng, “Thái tử điện hạ, hà tất phải dồn chúng ta vào con đường cùng, hài tử dù sao cũng là vô tội, nếu điện hạ muốn dùng việc này để áp chế ta vậy ta sợ ngài sẽ phải thất vọng.”
Lưu Tích Vũ vừa dứt lời thì hai tay đã thắng tắp đâm vào mắt mình, máu tươi theo khóe mắt chảy xuống nhiễm đỏ đạo bào. Trữ Hoài Tĩnh tâm lạnh xuống, cả người như run lên, hắn vội vàng đỡ lấy Lưu Tích Vũ, nét mặt trắng bệch hỏi: “Tích Vũ, ngươi tội tình gì phải làm như vậy!”
“Không sao cả, đều là do ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-chi-gong-xieng-gong-xieng-rang-buoc/2567830/quyen-4-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.