QUYỂN 4: BẤT THẮNG NHÂN SINH NHẤT TRÀNG TÚY
[KHÔNG THẮNG NHÂN SINH MỘT TRẬN SAY]
Tối hôm sau, Trữ Hoài Tĩnh dẫn theo Triệu Ngôn Chi đến Mẫu Đan lâu. Đây là thanh lâu rất nổi danh ở Biện Lương thành, loại mỹ nhân nào cũng có, thế nhưng lão bản ở đây có chút thần bí, đến nay chưa từng có người gặp qua, chỉ biết lão bản họ Hàn, mà người thường lộ diện để cai quản thanh lâu chính là Viêm Ngọc.
Trữ Hoài Tĩnh vừa đến gần Mẫu Đan lâu liền nghe được mùi hương đặc biệt của son phấn. Trước cửa, hồng đăng soi sáng, các nữ tử bày ra mọi tư thế tự cho là duyên dáng nhất để lôi kéo khách nhân, thậm chí còn có vài người hào phóng đi thẳng ra ngoài hô to mời gọi.
Nhưng kỳ dị chính là bọn họ thấy Trữ Hoài Tĩnh nhưng lại không dám đến gần, Triệu Ngôn Chi đứng ở phía sau quan sát một hồi rồi nói: “Công tử thật sự muốn vào sao? Nếu như bị bệ hạ biết…”
Trữ Hoài Tĩnh phất tay ý bảo bản thân đã biết sau đó sải bước tiến vào.
Trong đại sảnh ồn ào náo nhiệt, những lời kêu gào, đùa giỡn hỗn loạn đan xen.
Trữ Hoài Tĩnh đi tới một bàn không người trong góc rồi ngồi xuống, tinh tế quan sát nơi này. Bàn ghế ở đây đều được làm từ loại gỗ tốt nhất của cây đàn tử, nhìn qua vô cùng tao nhã, những bức điêu khắc trên tường đều được dùng dương chi bạch ngọc khảm thành, vô cùng tinh tế.
Triệu Ngôn Chi gọi một gã sai vặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-chi-gong-xieng-gong-xieng-rang-buoc/2567806/quyen-4-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.