Ngày hôm sau, Trữ Hoài Du tới lấy phương thuốc, Trữ Hoài Tĩnh viết hảo ra giấy rồi giao cho hắn cùng với một chiếc bình sứ bạch sắc chứa sẵn dược đã pha chế, nói chỉ cần cho hoàng hậu uống là tốt rồi, Trữ Hoài Du cười cười, cầm lấy bình sứ rời đi.
Sau khi giao ra phương thuốc, Trữ Hoài Tĩnh vẫn bất an thấp thỏm chờ tại phòng giam, hắn không biết sau khi Trữ Giác Phi ăn dược có thể tỉnh lại hay không. Hắn biết phương pháp đầu tiên để giải ‘Gông Xiềng’ là nhất định phải dùng huyết để làm thuốc dẫn, và quan trọng hơn là Trữ Giác Phi phải có cảm giác với hắn thì giải dược mới có hiệu quả, đây cũng là cách duy nhất có thể chứng minh Trữ Giác Phi có cảm giác với hắn.
Sở dĩ hắn nhượng Mặc đến Y Lan giáo cũng là vì vạn nhất phương pháp này không cứu được Trự Giác Phi thì tối thiểu cũng có thể dùng đến Thủy Lân Long. Thế nhưng đã đợi cả tối cũng không thấy có người đến đến báo, không biết Trữ Giác Phi có giải được ‘Gông Xiềng’ hay không.
Mãi cho đến nữa đêm canh ba, Mặc một thân huyết ô đi tới phòng giam của Trữ Hoài Tĩnh, sử dụng kiếm chặt đứt xiềng xích, “Chủ thượng, Thủy Lân Long ở đây.” Mặc giao cho Trữ Hoài Tĩnh một hạp tử bạch ngọc, chỉ vừa chạm đến đã thấy hàn băng thấu xương.
Trữ Hoài Tĩnh nâng Mặc dậy, “Ngươi thế nào? Là Đỗ Vi Lan đem ngươi đả thương?”
“Chủ thượng, đem cái này đi cứu hoàng thượng, đừng lo cho ta.” Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-chi-gong-xieng-gong-xieng-rang-buoc/2567749/quyen-3-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.