Sáng sớm ngày thứ hai, Trữ Hoài Tĩnh được thỉnh đi đến hoàng cung, Mộc Tĩnh Vũ vẫn còn chưa tỉnh, cả người oa vào lòng của Trữ Hoài Tĩnh mà ngủ.
Nắng sớm chiếu thượng tựa như ảo cảnh.
Trữ Hoài Tĩnh diện vô biểu tình mà tùy người dẫn đi, qua vài hành lang gấp khúc, rốt cuộc đi đến một tòa đại điện. Nơi đây nằm ở phía đông, cánh cửa hoa điêu đỏ thẫm vẫn đang đóng chặt, đứng phía trước là ba tiểu thái giám, tấm biển treo cao được đề ‘Thiện Thủy điện’.
Trữ Hoài Du đứng ở một bên, có lẽ đã đợi từ lâu, thấy Trữ Hoài Tĩnh hắn chỉ là cười nói: “Ngươi đã đến rồi.”
“Nhượng thái tử điện hạ phải chờ.” Trữ Hoài Tĩnh nhàn nhạt thi lễ với Trữ Hoài Du.
“Không sao, Mộc đại phu, thỉnh.” Trữ Hoài Du cười cười rồi đẩy ra đại môn, trong nháy mắt, cánh cửa kêu vang ‘chi nha’ một tiếng, cũng nhượng Trữ Hoài Tĩnh thấy rõ được cách bày biện bên trong.
Đây là một đại điện rộng lớn, trên mặt đất phô trứ hạc văn cẩm chức thảm, huân hương nồng đậm lan tỏa nhượng Trữ Hoài Tĩnh bất giác ninh chặt vùng xung quanh lông mày, bên trong lôi hoa vũ trướng, thoạt nhìn có chút không rõ, như ẩn như hiện.
Trữ Hoài Tĩnh vừa tiến vào Trữ Hoài Du liền đóng lại đại môn, trong phòng điểm kỷ bạch chúc [đèn cầy trắng], khói trắng lượn lờ. Trữ Hoài Tĩnh bả Mộc Tĩnh Vũ phóng tới một bên tháp thượng, thay hắn khoác lên nhất kiện bạch sắc áo choàng, thần tình chuyên chú mà cẩn thận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-chi-gong-xieng-gong-xieng-rang-buoc/2567724/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.