Ngoài cửa sổ, mưa không ngừng rơi, không khí mang theo nhàn nhạt hương thơm. Trong phòng, bạch sắc sa mạn theo gió chập chờn.
Không khí thật rất an tĩnh, mùi hương của cây phật thủ phiêu tán nơi nơi trấn an những tâm tình bất tĩnh, Trữ Hoài Xa một thân hồng sắc trường bào đi qua đi lại, mái tóc đen dài theo từng bước đi mà trở nên phập phồng.
Hắn cả người thập phần nôn nóng, nhãn thần chăm chú nhìn vào người phía sau sa mạn, vì cách một tầng lụa mỏng nên gương mặt trông như trắng bệch, duy độc đôi môi đỏ bừng như máu.
Nhìn người kia an tĩnh nằm trên giường lớn, khuôn mặt Trữ Hoài Xa không có biện pháp bỏ qua sợ hãi, loại sợ hãi này nhượng hắn nhớ tới nhiều năm trước đây khi thấy một mảnh phế tích tại Thiều An thành.
Một canh giờ trước hắn đi vào tiểu viện của Trữ Giác Phi, vừa bước vào sân liền thấy vị tứ ca mình tối coi trọng mang theo một loại hủy diệt mà ngã vào liên trì, bọt nước bắn lên tung tóe rồi nặng nề rớt xuống.
Hắn vội vã lao đến nhưng có một người nhanh hơn nhảy xuống, chỉ biết đó là một thân bạch y, người kia tận lực bồi tiếp… Loại tâm tình lúc ấy gần như làm chết tâm hắn.
Một thời gian ngắn nhưng tựa như rất lâu trôi qua, Trữ Giác Phi ôm Trữ Hoài Tĩnh từ liên trì bước lên, Trữ Hoài Xa chỉ có thể lăng lăng đứng đó, thậm chí có chút ngốc mà đứng nhìn, trong mắt chỉ còn lại hai thân ảnh bạch sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-chi-gong-xieng-gong-xieng-rang-buoc/2567713/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.