Trữ Hoài Tĩnh nghe Lưu Tích Vũ nói xong thì sắc mặt thoáng cái âm trầm, hắn không màn giải thích cho nàng mà vội vã rời khỏi khách ***, một đường hướng Từ Ân tự đi đến.
Đến Từ Ân tự, Lưu Tích Vũ muốn cùng Trữ Hoài Tĩnh chiếu cố mọi người nhưng hắn cự tuyệt. Tin tức này hiện thời cũng đã được đè nén vì hiện tại lòng người hoan mang, không cần thiết phải tạo thêm khủng hoảng.
Từ Ân tự đã được phương trượng bài trí thành hai khu, Trữ Hoài Tĩnh trước đi đến khu vực ôn dịch nhìn xem. Vừa vào trong, hắn đã nghe thấy được một mùi máu tươi nồng đậm kèm theo một cỗ tanh tưởi.
Trữ Hoài Tĩnh không nói lời nào liền thay họ bắt mạch, sau đó vội vã viết ra phương thuốc. Lần này, hắn không có nhờ ai đi bốc thuốc thay mà để chính mình tự làm, việc nấu thuốc hắn cũng không mượn tay người nào, bận rộn cho đến lúc bình minh. Qua việc chuẩn trị suốt đêm, những người này rốt cuộc cũng không còn nôn ra máu tươi, rơi vào ngủ say.
Trữ Hoài Tĩnh tuy rằng mệt mỏi nhưng cũng không có cách ngừng lại, một lát hắn còn muốn đến phủ nha, tiếp tục chuẩn trị cho một nhóm bách tín ở Hoài Dương, hắn tựa vào một căn chòi trong Từ Ân tự mà nhắm mắt dưỡng thần. Nắng sớm tỏa trên trường sam bạch sắc nhưng một tầng lụa mỏng.
Nghỉ ngơi khoảng một chén trà nhỏ Trữ Hoài Tĩnh lại ly khai Từ Ân tự, đồng thời phân phó cho một tiểu sa di có tình huống gì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-chi-gong-xieng-gong-xieng-rang-buoc/2567688/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.