QUYỂN 2: NHẤT NHẬP GIANG HỒ TUẾ NGUYỆT THÔI
[VỪA VÀO GIANG HỒ NĂM THÁNG TRÔI]
Nắng hạ chói chang, nóng bức không chịu nổi, dương quang rừng rực chiếu sáng. Từ xa, hai nam tửcưỡi ngựa đi trên con đường quanh co, cả hai trước sau như một, không nhanh không chậm, thư thích dạo chơi.
Cưỡi trên kỵ mã phía trước là một nam tử gương mặt tuấn tú, trên người bạch sắc trường bào đầy vẻ xa hoa, vạt áo thượng tú hồng liên như hỏa bàn sáng lạn, mái tóc đen nhánh dùng bạch trâm vãn thượng, đôi môi mểm mại, dung nhan tuy rất tuấn tú không thiếu phần sắc bén.,
Nam tử theo phía sau một thân hắc y cẩm phục, trên người không đeo trang sức, mái tóc đen dài dùng một sợt dây buộc gọn, trên tay là thanh trường kiếm, hai mắt chứa đầy tinh quang.
“Ngôn chi, còn bao lâu nữa chúng ta mới đến Lâm Xuyên thành?” Bạch y nam tử kéo lại dây cương khiến cho kỵ mã một trận tê rống, hẳn quay mặt hỏi hắc y nhân.
“Công tử, nếu không có gì bất trắc thì chạng vạng hôm nay chúng ta có thể đến được Lâm Xuyên.” Hắc y nam tử cung kính đáp.
Hai người một trận trầm mặc, liên mã tựa hồ cũng vì tốc độ của bọn họ mà có chút không kiên nhẫn, bạch y nam tử mạn bất kinh tâm tiến về phía trước. Mắt thấy sắc trời ngày càng cuyển, hắc y nam tử, Ngôn Chi, lần thứ hai mở miệng: “Công tử, chúng ta nên đi nhanh hơn nếu không đêm nay phải ở lại nơi hoang dã này.”
“Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-chi-gong-xieng-gong-xieng-rang-buoc/2567667/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.