Editor: Đông Vân Triều
[05]
Dạ Đàm chợt nghe thấy tiếng gió.
Âm thanh từ bốn phương tám hướng tràn vào tai cứ như thuỷ triều giữa đêm hôm khuya khoắt, có chút đến từ song cửa sổ, có chút đến từ cổng, có chút lại mang theo mùi cỏ vây thơm ngát, có chút đượm hơi nước ven hồ... Gió đêm chuyên chở tin tức khác biệt, phác hoạ lên hình dáng cảnh vật chung quanh.
Hắn đột nhiên mở mắt, màn giường lẫn kết cấu xen kẽ giao thoa phức tạp của xà nhà, thậm chí từng đường vân gỗ cong cong hay các mắt lưới dệt màn, tất cả đều rõ ràng đập vào mắt hắn.
Dạ Đàm xoay người ngồi dậy, cảm nhận nội lực du tẩu dọc theo gân mạch quanh thân, thở phào một cái:
Thân thể rốt cục trở lại.
Ở bên người hắn, Quân Tuyền Hành vẫn say ngủ như cũ, hắn gấp rút muốn biết thân phận của người này, nhón lấy dây chuyền đeo trên cổ chủ nhân, cẩm bài được lôi ra, hắn như ý nguyện được thấy chữ "Quân" xiêu vẹo đầy đáng yêu ấy.
Suy đoán đã được xác thực hơn phân nửa, Dạ Đàm rốt cục yên lòng. Nhưng hắn không buồn ngủ mà cũng không định ngủ, chỉ muốn kéo dài khoảnh khắc ngắm Quân Tuyền Hành này.
Trong lòng hắn trào lên một niềm kích động chưa từng có, nó kêu gào khao khát, thúc giục hắn phải ngay lập tức ôm siết chủ nhân vào lòng, không bao giờ buông lơi.
Hắn vẫn luôn biết sức khoẻ của chủ nhân không tốt, cho nên đã rất lưu tâm chiếu cố, nhưng chỉ khi bị tráo qua thân thể, hắn mới tự mình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-ve-mang-tool-hack-la-de-chet-nhat/615238/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.