*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Đông Vân Triều
Dạ Phùng Quân ra khỏi sảnh chính, bước dọc theo hành lang quanh co uốn lượn, thấy Quân Vô Vọng đang thất thần qua cửa sổ chạm trổ gấm hoa. Qua cửa sổ là một hồ nước, đất trống phía Tây thì dùng để trồng ít trúc.
Cũng nhờ mảnh rừng trúc này mà sương mù trùng điệp của Hàn Sơn không tràn vào đây. Giang Nam một vùng lâm viên, vay mượn được rất nhiều tài nguyên tinh túy của thiên nhiên, vì vậy đồi đất này đã đổi qua rất nhiều thảm thực vật. Đã từng là một đồi sơn trà, lại một đời hoa đào, có lúc còn luân phiên hoàng dương, sơn trà và hoa quế.
Những lúc bị giày vò thống khổ vì không chiếm được Dạ Đàm, Quân Vô Vọng bèn tiêu tốn thời gian thừa ở những cái cây này.
Dù đã qua rất nhiều lần luân hồi, Quân Vô Vọng quay đầu nhìn lại, bỗng phát hiện vẫn là trồng trúc tương đối hợp.
Dạ Phùng Quân trông thấy ánh mắt như đắm vào băng của y, nhịn không được lên tiếng gọi: "Chủ nhân."
Quân Vô Vọng quay đầu nhìn khuôn mặt hắn, nhất thời hoảng hốt, không khỏi hỏi: "Ngươi là ai?"
Hắn trả lời: "Là người của ngài."
Quân Vô Vọng giật mình: "Dạ Phùng Quân à."
Dạ Phùng Quân cúi đầu đứng bên cạnh y, chuyên chú nhìn y.
Nơi này dù sao cũng là Kiếm Các, Quân Vô Vọng khó nén được xao động trong lòng.
Quân Vô Vọng nhẹ giọng kêu: "A Đàm."
Dạ Phùng Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-ve-mang-tool-hack-la-de-chet-nhat/615206/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.