Editor: Đông Vân Triều
Quân Tuyền Hành chết rồi.
Ngực y bị người ám vệ thân cận khoét rỗng, trái tim hoàn chỉnh bị người ta móc ra.
Dạ Lan rất quen với việc này, móc ra, rồi bóp nát, mặc kệ thứ đã từng nóng hôi hổi biết đập thành một đống thịt nát bầy nhầy dính lên vũ khí của hắn.
Mặt hắn bị máu bắn lên, âm trầm doạ người, nụ cười lại thấm đượm ôn nhu: "Quý Mão, cuối cùng ngươi cũng không cần che chở ai nữa, cùng ta trốn đi."
Hắn tiến lên muốn kéo tay Dạ Tiêu, đáp lại là một cái tát vang dội. Dạ Tiêu dùng hết sức lực để tát, tai mũi miệng hắn đều tràn máu.
Dạ Lan không chần chờ, phảng phất như không thấy địch ý cuồn cuộn của Dạ Tiêu, lại tiến lên trước một bước, "Đừng quậy nữa, chúng ta về thôi..."
"CÚT!!!" Dạ Tiêu chưa từng thịnh nộ đến tuyệt vọng như thế bao giờ, giọng y run rẩy vì kiềm chế. Đầu óc của y hiện tại đặc quánh giận dữ, không thể tiếp nhận sự thật này, cũng không nghĩ ra nổi câu từ mà mắng hắn. Y chỉ muốn cách thật xa, thật xa con quỷ này, bất cứ nơi nào hắn chạm qua cũng khiến y cảm thấy dơ bẩn.
Nhị thiếu gia không khác là bao, có chăng chỉ là sự tức giận vì bị cắt ngang, gã đã nhẫn nại mấy tháng chơi trò mèo vờn chuột chỉ để ép hỏi ra lai lịch của Quân Tuyền Hành, nay người lại chết dưới tay Dạ Lan mà một thông tin gã cũng chưa moi ra được, hỏi có tức không. Ám vệ xung quanh không còn điều cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-ve-mang-tool-hack-la-de-chet-nhat/615195/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.