Editor: Đông Vân Triều
Nửa đêm Lục đại phu đến gõ cửa, ta còn đang mơ hồ, Dạ Đàm phải đứng dậy tiếp khách. Nghe được đại phu nói hán tử bị trọng thương hôm nay khá là ngàn cân treo sợi tóc, cần mấy vị dược liệu quý giá mới kéo dài tính mạng được, tuy không đến mức là linh đan thánh dược khó tìm gì nhưng hẳn phải phí chút bạc, chỉ là thành Dương Khê không lớn, lang trung bình thường trên trấn chắc chắn không có, đi tìm xung quanh thì chắc chắn không kịp.
Ta hơi nóng nảy, Lục đại phu đoán ý: "Có khi kho mấy phú hộ trong thành lại có."
Nhà giàu nơi này, ta chỉ biết mỗi Dương Khinh Chu, tự ta nhận thấy giao tình đôi bên không tệ, xin mấy vị thuốc rồi biếu lại hắn sau là được. Ta giục đại phu kê thuốc vào một tờ giấy rồi kéo Dạ Đàm đi đến hồ Dương.
Trước khi đi ta ngó sang phòng Dạ Lan thấy đèn sáng lại không có tiếng nói chuyện, không biết có phải là hờn dỗi nhau rồi trằn trọc hay không.
Ta dùng khí chất chính đạo nồng nặc của mình trộm một chiếc thuyền bơi ra giữa hồ, cửa lớn hồ Dương đã sớm đóng chặt. Ta gõ cửa nhờ người gác đêm vào thông bẩm, đợi một lúc liền được mời vào nhà.
Lúc bọn ta đi vào Dương Khinh Chu mới buộc áo vội vàng ra đón, chỉ phủ thêm áo ngoài, còn hơi buồn ngủ, hơn nửa đêm bị bọn ta quấy rầy cũng không tức giận, ngược lại còn tạ lỗi vì bản thân thất lễ, tu dưỡng cực tốt. Chỉ nghe Dương Tố trong buồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-ve-mang-tool-hack-la-de-chet-nhat/615172/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.