Editor: Đông Vân Triều
Xưa nay có một ảnh vệ của Dạ Hành không hề dễ.
Mỗi mười năm giần sàng chọn ra ba kẻ tối cao, mang theo danh hiệu: Dạ Ẩn vụ tôn, Dạ Quân ngự đế, Dạ Sát huyết ma, mỗi người giá trị vạn kim.
Tần Khả Tấu đập nồi bán sắt, táng gia bại sản, giành dụm được bảy trăm lượng, cẩn thận tiến vào Dạ Hành.
Vốn hắn căn bản mua không nổi ảnh vệ bình thường, nhưng lại lĩnh một Dạ Sát về nhà.
Tần Trầm Uyên giật nảy cả mình: Thất ca ngươi có nhiều tiền lúc nào vậy?
Hắn nói: làm gì có.
Ảnh vệ thứ hạng rõ ràng, giá tiền công khai, người ưu tú cung không đủ cầu, người không được chọn đều là sỉ nhục, cách một năm giá giảm một nửa.
Dạ Sát sống sót bảo vệ danh hiệu này bốn năm, bản thân hắn đã đáng giá vạn kim, bị ép xuống còn sáu trăm hai lăm lượng.
Dù vậy, hắn vẫn bị bỏ xó, không người hỏi thăm.
Tần Khả Tấu nhìn cái giá bèo bọt giữa một hàng vạn lượng, hỏi: người này được hưởng danh hiệu, vì sao còn chưa được đem đi?
Dạ Hành trả lời: các đời Dạ Sát, giết chóc quá nặng, đa số tẩu hỏa nhập ma mà chết, có không ít tiền lệ phản bội. Nhận hắn thì phải cẩn thận.
Tần Khả Tấu vuốt cằm nói: ta thấy không giống lắm, chọn hắn đi.
Ngày Tần Khả Tấu bỏ mình, cũng là ngày hắn đại hỉ.
Tần Thất công tử Tần Khả Tấu cưới thê tử, gọi Cố Thử Khúc.
Kể ra mới biết là khó khăn muôn trùng, Cố Thử Khúc là tiểu thư dòng chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-ve-mang-tool-hack-la-de-chet-nhat/615151/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.