Editor: Đông Vân Triều
Ta trôi nổi trong mơ, lúc có cảm giác lại thấy thế giới xung quanh xóc nảy liên tục.
Lúc tỉnh lại cũng không thấy bớt xóc nảy hơn, nguyên lai không phải ảo giác.
Dạ Đàm đang cõng ta đi trên đường nhỏ, trong rừng lác đác vài căn nhà, khói bếp lượn lờ, ánh chiều tà buông xuống chân trời.
Đây là đang tản bộ à...
"A Đàm?" Giọng ta khàn khàn, nhỏ đến mức gần như lầm bầm, Dạ Đàm lại nhạy cảm nghe được, hỏi:
"Chủ nhân tỉnh sao? Cảm giác thế nào?"
"Đây là muốn đi đâu..."
Dạ Đàm không ngừng bước, vừa đi vừa nói: "Thuộc hạ cũng không biết đi đâu, là Đại thiếu gia dặn dò chúng ta đi."
"A?"
"Đại thiếu gia nói, gần đây phụ cận Chung Ly Uyển sẽ có đại chiến, không ít người vô tội bị liên lụy. Dù sao thuộc hạ... tạm thời không chắc chắn có thể bảo hộ chủ nhân chu toàn, tránh được nên tránh." Hắn dừng một chút, lại cung kính thỉnh tội, "Là thuộc hạ tự chủ trương, cầu chủ nhân ngày khác lại trách phạt."
"Đại chiến?" Ta nằm nhoài trên lưng Dạ Đàm, thay đổi tư thế, "Chung Ly Uyển như mặt trời ban trưa, cũng sẽ có cường địch?"
"Nhị thiếu gia những năm gần đây chiêu hàng rất nhiều môn phái nhỏ, có khả năng là do thủ đoạn quá mức cường liệt, có người bất mãn thôi." Dạ Đàm suy nghĩ một chút, lại nói, "Thuộc hạ cũng không rõ lắm."
Ta khóc, mấy ngày trước còn nghe Trạch Tước khen ngợi Chung Ly Tử Tức nhân từ bao la, lấy đức báo oán đấy.
Lẽ nào chúng ta cứ phải bôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-ve-mang-tool-hack-la-de-chet-nhat/615143/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.