Mới sáng sớm đã thấy học đồ của y quán còn đang buồn ngủ lục tục đi làm việc. Ta xoa cổ tay cảm thán: Quân Tuyền Hành ơi là Quân Tuyền Hành, nhân dân cần cù chăm chỉ như vậy, đằng này ngươi là Thần Sáng Thế ngươi suốt ngày chỉ có ngủ cũng chịu được à?
Suy ra ta cũng chỉ một người thường, bên người lại có một thị vệ sắp chết đói nên ta tuyệt không thể tiếp tục thế này được, phải mau mau tìm cách mở tool.
Ta hàn huyên với nữ chủ nhân y quán vài câu, nhờ bà chăm sóc tốt cho Dạ Đàm dùm ta, tiểu tử này thật khiến người ta không thể bớt lo. Ta quay lại khách điếm lấy quyển sách hướng dẫn về chắc vừa kịp giờ ăn cơm trưa.
Đi được nửa đường ta mới nhớ ra một chuyện. Chính là lão bản của Dạ Hành từng đề câp rằng: ảnh vệ một ngày nhận chủ, cả đời làm thuê. Kết hợp với những lời Dạ Đàm nói tối hôm qua, cỏ vẻ trước đây từng có chủ nhân khác. Không biết lúc đó đã xảy ra chuyện gì nhỉ? Hay là một trong hai người này nói dối?
Đáng tiếc tình báo của ta thực sự quá ít không thể truy ra manh mối nào. Từ xa đã nhìn thấy biển hiệu của khách điếm, tới cửa liền thấy rất nhiều tôi tớ vây quanh, đều mặc giống nhau, hình như là người làm của danh gia vọng tộc nào đó.
Mọi người vây kín cửa cản trở đường vào của ta, ta phải đẩy từng người ra để đi vào. Bên trong không có thực khách nào, chỉ có một kiếm khách ngồi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-ve-mang-tool-hack-la-de-chet-nhat/259977/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.