Chỉ trong nháy mắt,thời gian năm năm lặng yên trôi qua không một tiếng động, mà từ khi CậnLiễu Liễu quen biết Cổ Vưu Chấn đến nay cũng đã mười năm. Mấy năm gầnđây sống rất vui vẻ, cả nhà con cháu vui mừng cùng Cổ Bân đại nhânnghênh đón đại thọ bảy mươi.
Người ta thường nói thất thập cổ lai hi, Cổ Bân đã rất già hiện tại đã có con cháu đầy nhà. Bởi vậy vô cũngyêu thích Cận Liễu Liễu người đã sinh cho Cổ gia hai tiểu tử béo mập nên chuyện gì cũng nhất nhất thiên vị con dâu, thường thường một nhà giàtrẻ liên hợp lại chống đối với Cổ Vưu Chấn, làm cho Thừa tướng đại nhâncủa chúng ta uy phong bát diện mất hết mặt mũi.
Đúng vậy, vài năm nay Cổ Vưu Chấn rất có số làm quan chỉ mất năm năm đã thăng tới chứcThừa tướng, oai phong nhất đẳng tính là dưới một người trên vạn người,nhưng về đến nhà cũng không hơn một kẻ gặp cảnh khốn cùng.
Trongkinh thành lưu truyền một lời đồn ngay cả tiểu hài tử ở đầu đường cũngbiết cũng hiểu được Cổ Thừa tướng úy thê như hổ. (sợ vợ như sợ hổ)
Hơn nữa vị nương tử được xưng là cọp mẹ nhà hắn vẫn là đại mỹ nhân số mộtsố hai trong kinh thành. Có một thời gian nam tử trẻ tuổi trong thànhngười người cũng không dám thú nữ tử mỹ mạo làm vợ, chỉ sợ sẽ đi vào vết xe đổ của cổ Thừa tướng.( nguyên gốc là rập khuôn theo)
Cổ VưuChấn đương nhiên cũng biết trong thành từ trên xuống dưới đều gọi hắnbằng biệt danh “Úy thê Thừa tướng”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-tuong-ky/2375577/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.