Mọi người trên thuyền đều ngẩn ra, hiển nhiên là không dự đoán được sẽ cóngười nhảy xuống trước đám thủy thủ. Hàn Húc là người đầu tiên có phảnứng, ý thức được Cổ Vưu Chấn là người nhảy xuống, hắn e sợ Cổ Vưu Chấnsẽ gặp chuyện không may vội vàng gọi đám thủy thủ nhảy xuống nước cứungười.
Chỉ nghe những tiếng “Phù, phù” liên tiếp vang lên, vàithủy thủ cởi áo khoác nhảy xuống sông, không ngừng tìm kiếm Cận LiễuLiễu cùng người vừa giành nhảy xuống trước cứu người – Cổ Vưu Chấn –trong nước.
Thân làm chủ nhân, Quý Mẫn Chi vẻ mặt bối rối, nếuCận Liễu Liễu thật sự xảy ra chuyện gì cho dù hắn và Hàn Thượng là huynh đệ tốt phỏng chừng cũng là không có cách nào đối mặt với Hàn Thượngđược .
Nhất thời tất cả mọi người dồn xuống đuôi thuyền, một đámngười đều khẩn trương nhìn chăm chú vào dòng sông lóng lánh ánh đèn, hyvọng có thể nhanh chóng thấy người từ dưới nước ngoi lên.
Mặt Hàn Thượng lại không biểu hiện cảm xúc gì, ánh sáng từ đèn lồng chiếu vàomặt hắn lại không làm cho hắn đẹp lên chút nào mà càng khiến người kháccảm thấy không rét mà run.
“Lên đây! Lên đây!” Hứa Tam Nươngnhoài người ra lan can, bỗng nhiên hưng phấn kêu to lên hoàn toàn khôngcòn dáng vẻ như bình thường.
Mấy thuyền công lập tức chạy về phía đuôi thuyền kéo hai người rơi xuống nước lên.
“Liên phu nhân không có việc gì chứ!” Hứa Tam Nương bình thường đi đứng nhẹnhàng khoan thai cư nhiên lại chạy cuống lên như trẻ nhỏ, vội vàng chạyvề phía bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-tuong-ky/2375519/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.