Cận Liễu Liễu sợ hãi lùi lại, vươn cánh tay còn lại không bị nắm, che mặt. Nàng nghĩ hắn muốn đánh nàng.
Cổ Vưu Chấn liếc mắt nhìn nàng một cái liền nhìn thấy hành động củanàng rõ ràng là né tránh, trong lòng như bị một cây châm đâm vào một lỗnhỏ, nhìn không thấy nhưng lại đau âm ỉ.
Hắn bỗng như tan ra, suy sụp buông tay Cận Liễu Liễu, tự giễu nở nụ cười, ngồi xuống chiếc giường đơn sơ kia.
Thành thực trong lòng mà nói, thời gian này mỗi ngày của hắn đều giống như đang bị dày vò trong hỏa lò.
Dọc đường đi, bọn hắn đều cố gắng giữ liên lạc với kinh thành, hắn biếtthái tử và tam hoàng tử đã đấu với nhau túi bụi, mà phụ thân đang phảichịu tai ương trong ngục. Trừ phi thái tử có thể giành thắng lợi trongcuộc đấu này, bằng không phụ thân cùng các vị đại thần bị vu tội, một kẻ cũng đừng mong sống đi ra.
Hắn bị phụ thân nhốt ở trong việnmười năm. Hắn trừ bỏ lý luận suông bên ngoài, đối với việc chân chínhtranh đoạt trong triều hắn cũng không hiểu biết bao nhiêu.Hiện tại hắnđi kinh thành, kỳ thật trong lòng cũng không có nhiều hi vọng lắm. Cóthể dùng tiền tài cầu người cứu phụ thân ra ngoài cơ hồ chỉ là một tiahi vọng xa vời.
Hắn biết phụ thân trong tình huống tệ nhất là sẽbị xử tử, ít nhất cũng có thể gặp được phụ thân lần cuối.Nhưng là gặpxong thì sẽ thế nào?Đương kim thánh thượng không phải là thánh minh quân chủ gì, nhưng cũng không phải là Hạ Kiệt Thương Trụ*,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-tuong-ky/2375489/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.