Vì thế đoàn ngườitiếp tục hướng kinh thành mà đi. Cửa ải cuối năm càng gần. Càng là đi về phía hướng bắc, trời lại càng giá rét .
Cổ Vưu Chấn cùng bọnNgọc Trúc đều đã luyện qua công phu. Tuy rằng không thường xuyên rangoài, nhưng cũng không sợ vất vả. Chỉ khổ nhất là Cận Liễu Liễu, mỗingày bọc trong áo lạnh dày cộm, cả ngày ôm ấm lô trong lòng mới có thểvượt qua.
Nàng thuở nhỏ sinh trưởng ở GiangNam, vào mùa đông chỉcần một tấm áo bông là có thể thoải mái đi qua. Nhưng hiện tại mỗi ngàyđều mặc giống như một chú gấu nhỏ, cũng vẫn cảm thấy lạnh.
Mộtngày đi được tới một thành lớn, sắc trời vẫn còn sớm. Cổ Vưu Chấn để một mình Cận Liễu Liễu ở khách sạn nghỉ ngơi, còn mình thì mang theo NgọcTrúc đi ra ngoài một chút.
Thời điểm trở về hắn cầm theo một cái bọc to, trực tiếp ném vào trong lòng Cận Liễu Liễu.
“Phu quân? Đây là cái gì?”
Cổ Vưu Chấn vẻ mặt đắc ý, nháy mắt kêu nàng mở ra xem.
Cận Liễu Liễu vừa mở ra đã thấy, cư nhiên là một chiếc áo choàng lông xùtuyết trắng lớn. Từ dọc đường nàng đi ngang thị trấn trong thành, thấymột ít tiểu thư phu nhân nhà giàu đi ngang qua vì thế đã nói: “Áo choàng như thế nào lại làm thành bộ dáng như thế này, rất kỳ quái a.”
“Ngươi chưa thấy qua nên không biết, gia nói cho ngươi nghe, đây là làm từ dachồn bạc tốt nhất. Gia thấy ngươi mỗi ngày đều kêu lạnh, sợ ngươi đônglạnh chết trên đường, cho nên mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-tuong-ky/2375484/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.