Trong lòng Cận Liễu Liễu lại bình tĩnh như một chiếc gương đồng bình thường trong phòng, thậm chí còn có chút mừng thầm.
Vốn chuẩn bị để cho bọn hạ nhân gặp được rồi đến cáo trạng với lý thị cùngCổ Vưu Chấn, không nghĩ tới Cổ Vưu Chấn cư nhiên chính mình đi đến chứng kiến sự kiện lịch sử, nàng cảm thấy đây là lão thiên gia đang trợ giúpnàng một tay .
Bất quá nhìn về phía nhị ngưu té xỉu ở bên chânmình, trong lòng nàng bỗng nhiên dâng lên một cảm giác xin lỗi. Nhị ngưu ca, hắn không có việc gì đi.
Cận Liễu Liễu ngồi xổm xuống đi,nhẹ nhàng quơ quơ thân mình nhị ngưu, nhị ngưu lại không phản ứng. Nàngnhẹ nhàng gọi hắn: “Nhị ngưu ca, nhị ngưu ca, ngươi tỉnh tỉnh.”
Đã thấy một bóng người cuốn nhanh như gió từ cửa viện đến cạnh nàng, CậnLiễu Liễu chỉ cảm thấy hai cánh tay cứng như thép đem nàng kéo mạnh vàotrong lòng, thiếu chút nữa làm nàng không thở nổi.
“Ngươi cách xa nhị ngưu gì đó một chút cho ta!” thanh âm nổi giận của Cổ Vưu Chấn vang lên ở bên tai nàng, nàng nháy mắt mấy cái, mới phát hiện chính mình cưnhiên đang ở trong lòng Cổ Vưu Chấn.
“Ngươi là quỷ sao? Như thế nào, làm sao có thể bay qua đến đây?” Cận Liễu Liễu ngạc nhiên.
Cũng khó trách nàng hoảng sợ, chung quanh tiểu Liên cùng hai phó dịch đưanước kia cũng đều mang một vẻ mặt dường như vừa thấy quỷ.
Cho dùlà Cận Liễu Liễu này biết Cổ Vưu Chấn không phải bệnh nhân, cũng chưathấy qua khinh công không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-tuong-ky/2375472/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.