Cận Liễu Liễu ủy ủykhuất khuất đáp ứng, ban đêm khi ngủ tiếp tục ôn tập những gì mà VânThượng Phi cùng nhị thiếu phu nhân dạy nàng.Đến sáng sớm, Tiểu Liên chạy tới gọi nàng rời giường, kêu bao nhiêu lần cũng không tỉnh. Cận LiễuLiễu ở trên giường lăn qua lăn lại, miệng còn lầu bầu : “Thiếp thân,thiếp thân… Hầu hạ…”
Tiểu liên thấy gọi như thế nào nàng cũng khôngtỉnh, đành phải xuất ra đòn sát thủ, tới gần lỗ tai nàng quát to mộttiếng: “Thiếu phu nhân tới rồi!”
Cận Liễu Liễu phút chốc nhảy ngay xuống giường: “Thỉnh an thiếu phu nhân.”
Tiểu Liên cười hì hì lay tỉnh nàng, tiếp theo mặc xiêm y vào cho nàng, thấybên giường để một bộ quần áo xanh nhạt, liền hỏi: “Tam thiếu phu nhânhôm nay muốn mặc cái này sao?”
Cận Liễu Liễu hàm hàm hồ hồ đáp ứng , mới nhớ tới tối hôm qua Vân Thượng Phi dạy cho nàng phương pháp gì.
Vì thế ngây ngốc mặc xiêm y vào, trên mặt thản nhiên quét một chút son,trên môi điểm một chút đỏ bừng, trên đầu sạch sẽ , chỉ cài một cây trâmngọc bích phía sau.
Tiểu Liên giúp nàng thay y phục, trang điểmxong, tả nhìn hữu xem một cái, có chút nghi hoặc nói: “Tam thiếu phunhân, hôm nay, có phải hay không có chút rất trong trắng thuần khiết ?”
Cận Liễu Liễu khẩn trương vội vàng soi vào gương đồng: “Khó coi sao?”
“Đẹp lắm, đẹp lắm. Bất quá, trắng trong thuần khiết như vậy, ta sợ thiếu gia sẽ không thích.”
Cận Liễu Liễu ngậm miệng không nói chuyện, Tiểu Liên cũng không tiếp tục nói tiếp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-tuong-ky/2375460/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.