Ngọc trúc bởi vì thấy trên sàn nhà chính có hai kiện y phục của Cận LiễuLiễu, lại thấy thiếu gia cùng nàng đi vào buồng trong, tự nhiên biếtthiếu gia là đang muốn làm trò cười.
Vì thế đã sớm đóng cửa gianngoài lại, một người canh giữ ở bên ngoài, chỉ sợ phó dịch đưa đồ ăn kia không hiểu chuyện, làm hỏng hưng trí của thiếu gia khiến hắn quay đầulại chọc cả sân gà bay chó sủa.
Không tưởng tượng chưa được baolâu chợt nghe thanh âm sắp phát cuồng của thiếu gia từ buồng trongtruyền ra. Hắn đang suy nghĩ xem chuyện gì xảy ra, lại nghe thấy “Phanh” một tiếng, cửa lớn bị đá văng ra, Cổ Vưu Chấn cả người trần trụi đứng ở cửa, lửa giận trên mặt có thể thiêu trụi toàn bộ sân.
Ngọc trúc hoảng hốt: “Đây là làm sao vậy? Thiếu gia ngài như thế nào lại đi ra với bộ dạng này? Y phục của ngài đâu?”
“Dục phòng đâu? Dục phòng chuẩn bị tốt sao?” Cổ Vưu Chấn cố kiềm chế lửa giận nói.
“Đã sớm chuẩn bị tốt , chỉ đợi thiếu gia dùng cơm xong, là có thể tắm rửathay quần áo.” Ngọc trúc khó hiểu, chỉ có thể cẩn thận hồi đáp.
Chỉ thấy Cổ Vưu Chấn mạnh mẽ xoay người quay lại phòng trong, không lâusau, thấy hắn vẫn là ở trần đi ra, trên tay lại có thêm một người cùnghắn giống nhau ——hắn đang dùng áo khoác bọc kín Cận Liễu Liễu.
“Thiếu gia, đây là?” Ngọc trúc nói còn chưa nói xong, chỉ thấy Cổ Vưu Chấnnâng con sâu đang vặn vẹo không ngừng Cận Liễu Liễu, sải bước hướng dụcphòng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-tuong-ky/2375451/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.