Edit: Lạc Hàn Hy.
Tiểu Hy: Tui đã dọn dẹp và trang trí lại nhà cửa xong rùi *tung bông* mọi người ghé qua nhà tụi tui tham quan nha hanhyvycat.wordpress.com, nhớ bấm nút theo dõi để cập nhật đc chương truyện mới nhất nha (*¯ ³¯*)♡ chúc mọi người đọc truyện vui.
Vào ban đêm, Diêm Trường Sinh ở trên giường nằm trằn trọc một hồi, rốt cuộc cũng đi vào giấc ngủ.
Hắn bắt đầu mơ.
Đó không phải là cơn ác mộng đã ám ảnh hắn trong khoảng thời gian trước, mà là một cảnh tượng mà hắn chưa bao giờ mơ thấy.
Trong giấc mơ của mình, hắn mặc một chiếc áo choàng đen mạ vàng uy nghiêm và lạnh lùng, ngồi trên bức tường của một thành cổ bị bao phủ bởi tử khí, nhìn về phía xa.
Mây đen tới gần, sương mù bao phủ khắp thành phố, thế giới trong tầm mắt đều bị sương mù bao phủ, không thể nhìn thấy cảnh vật ở vùng hoang vu phía trước, nhưng có thể mơ hồ nghe thấy tiếng la hét tuyệt vọng bất lực cùng tiếng than khóc từ xa, dường như trong gió còn thoang thoảng có mùi máu tươi.
Quỷ thành ở phía sau hắn, người sống cùng người chết hỗn loạn khắp nơi, cố gắng kéo dài hơi tàn, mơ màng hồ đồ không biết xuân thu.
Đây là một thời kỳ hỗn loạn, quyền lực của triều đình bị lật đổ, triều đình bị phá hủy, các hoàng tử cùng nhau nổi dậy, chiến tranh không ngừng.
Có một cơn mưa rào trên bầu trời.
Đột nhiên, ánh mắt của hắn chở nên sắc bén, trong màn mưa bụi hắn nhìn thấy một đạo sĩ trẻ mặc áo bào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-suc-danh-yeu-quai-dua-di-xuat-dao/213820/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.