Edit: Lạc Hàn Hy.
Đối với Dịch Thu mà nói, "Kinh hỉ" lớn nhất trong cuộc đời của hắn phát sinh vào một năm sau khi hắn tốt nghiệp nghiên cứu sinh.
Mặt trời lặn về phía tây, Dịch Thu đi lối tắt về nhà, đột nhiên không kịp phòng ngừa mà bị một con mèo đen chặn trong một hẻm nhỏ không người.
Con mèo này thoạt nhìn có chút gầy ốm, toàn thân đen nhánh, chỉ có bốn con móng vuốt là màu trắng, nhưng nhìn lại cực kỳ đáng yêu.
Nó đoan chính mà ngồi xổm trên bức tường thấp ở trong hẻm nhỏ, cái đuôi quy quy củ củ mà vòng ở bên chân, như đang bảo vệ chân của nó vậy.
—— đúng là một con mèo nhỏ đáng yêu đoan trang mà, trong lòng Dịch Thu nhộn nhạo, ánh mắt nhìn mèo đen dần dần chờ nên biến thái. (✧ω✧)
Mèo đen từ trên cao nhìn xuống, miệng phát ra tiếng người:
"Xin chào, Dịch Thu tiên sinh, ngài còn biết chút gì về hệ thống Bắt Yêu Đuổi Quỷ không?"
Dịch Thu nhéo đùi mình một cái, đau, hóa ra không phải đang nằm mơ.
Thật sự có một con mèo đen, đang ở trên tường cố gắng chào hàng với hắn. (ý bạn Dịch Thu là nghe mèo con nói chuyện cứ như nhân viên bán hàng vậy ý:)))
Còn có nhân viên bán hàng nào đáng yêu như vậy sao?
Không có.
Trên mặt Dịch Thu lộ ra nụ cười vui sướng chỉ kích hoạt mỗi khi muốn hấp dẫn mèo, ngữ khí nhẹ nhàng mà nói: "Tốt, ngươi nói, ta nghe."
Mèo đen không nghĩ tới lá gan của Dịch Thu lại lớn như vậy, theo như tri thức nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ra-suc-danh-yeu-quai-dua-di-xuat-dao/213807/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.