Khủng hoảng kinh tế của gia đình ba người chính thức bùng nổ.
Lâm Khác ép mình thu bớt góc cạnh, đối với sếp thì răm rắp nghe theo. Anh đổi hình nền điện thoại thành nằm gai nếm mật, bắt đầu cảnh đi sớm về khuya.
Trác Nhĩ nói dùng chữ đó không đúng, trạng thái hiện tại của anh phải gọi là khúm núm khép nép.
"Anh khúm núm khép nép, còn em thì sao?" Lâm Khác dừng tay đang cài cà vạt, như xem kịch mà nhìn Trác Nhĩ.
Đêm qua lúc nửa đêm, anh thấy Trác Nhĩ lướt mấy truyện tổng tài máu chó hào môn trên máy tính, còn nghiêm túc ghi chép.
"Em là... giảm tương thích" Trác Nhĩ quăng áo măng-tô của Lâm Khác cho anh, giục anh ra ngoài kiếm tiền, gấp như lửa cháy tới nơi.
Trác Nhĩ thử hướng sáng tác mới, nhưng tay cứng đờ, gõ không nổi một câu kể chuyện cho ra hồn. Cô suýt nhổ trụi mái tóc mái, mấy sợi bị giật rối còn quấn vào cây bút đang vạch dàn ý, Quýt thấy vậy, hỏi cô đang chơi chiêu gì.
Vài hôm sau, Lâm Khác đột nhiên hỏi: "Nữ hiệp Trác Bất Phàm muốn làm thiên hạ đệ nhất, cuối cùng có thành thiên hạ đệ nhất không?"
Trác Nhĩ tròn mắt: "Anh còn nhớ cơ à?"
"Không chỉ nhớ em viết cái gì, anh còn nhớ phản hồi của biên tập nữa."
Trác Nhĩ giơ ngón cái: "Giỏi thật."
Lại một đêm mất ngủ, Trác Nhĩ mở hộp thư lục lại mấy lá thư từ chối của mấy năm trước. Sau đó cô từng gửi lại cho vị biên tập đó một lần, biên tập còn để lại cho cô một cách liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyt-nay-mam-ha-nac-da-cat/4669755/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.