Kỳ nghỉ đông, Trác Nhĩ kiếm được một job part-time ở một công ty quảng cáo trong thành phố, mỗi ngày ngồi làm nửa buổi. Trác Hồng bảo cô đúng là biết lo xa, thấy Lâm Khác sắp cầm được offer, Thần Tài sắp đi, là sốt sắng tìm "nhà mới" liền.
Trác Nhĩ lười đáp lại câu đùa, chống nạnh bảo: "Trong nhà mình, mẹ như con gái, còn con mới là mẹ."
"Được thôi, vậy Tết này dì hai mày qua, mày chịu trách nhiệm tiếp đãi nhé."
"Dì ấy với con đoạn tuyệt rồi, con tiếp đãi kiểu gì?" Trác Nhĩ nhíu mày, "Tết dì ấy không đi thăm con trai à?"
"Dì cũng là người đáng thương. Cái ông chồng cũ sống chết không cho dì đi thăm con. Nói là ly hôn do dì đi làm đa cấp cho oai vậy, chứ một bà nội trợ nếu không đến bước hết đường sống thì ai muốn liều mạng đi kiếm tiền. Toàn mấy ông chồng vô dụng ép ra cả."
Câu này nghe cũng chẳng sai.
Trác Hồng lại nói: "Con nhà nghèo sớm phải gánh vác. Cả đời này mẹ trông vào mày. Mày phải luôn tiến lên, sau này nhất định đừng có đi làm bà nội trợ gì cho mẹ nhé."
Trác Nhĩ cãi lém lỉnh: "Con có một cô con gái quá tuổi bốn mươi như mẹ rồi, còn kết hôn làm bà nội trợ gì nữa."
Tan làm, Trác Nhĩ ghé qua xem tiến độ shop mới nhà Chu Bích Dã đang sửa. Vừa hay Lâm Khác cũng có mặt.
"Dì hai của tôi hôm nay lại tới." Trác Nhĩ đột ngột nói với Lâm Khác.
"Vậy là tôi lại phải gặp... phụ huynh của cô à?" Lâm Khác liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyt-nay-mam-ha-nac-da-cat/4669747/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.