Lương Tiêu Mộng vì chuyện làm ăn của cửa hàng đồ nữ mà vắt óc tìm kế. Cô ấy là kiểu "học bá", lúc quán vắng khách thì cắm đầu đọc các sách chiến lược kinh doanh. Lâm Khác mang cho cô ấy không ít sách, thường xuyên chia sẻ kinh nghiệm học tập.
Chẳng lẽ nhất định phải bán quần áo sao? Nhìn những quán ăn quanh đây ngày một mọc lên, Lương Tiêu Mộng nỗ lực tìm cảm hứng.
"Bán món kho đi, khu này thiếu một quán chuyên món kho." Chu Bích Dã nhìn mảnh đất trống không xa đang làm móng, nhớ tới chuyện Lâm Khác bảo sau này quanh đây sẽ xây hai khu chung cư, vậy thì về sau, khách của họ đâu chỉ là sinh viên.
Mẹ của Lương Tiêu Mộng từng mở quán đồ kho ở Vũ Thành, cũng có chút tiếng tăm, sau đó gia sản bị cha dượng đốt sạch, cửa hàng vì không còn lòng dạ kinh doanh mà đóng cửa. Mẹ cô ấy đã bán công thức món kho bí truyền cho một nhân viên với giá hai vạn, chẳng bao lâu người ta tách ra mở tiệm riêng, làm ăn ngày càng phát đạt.
"Em không muốn quay về tìm bà ấy." Lương Tiêu Mộng ngước nhìn tổ chim dưới mái hiên, tự nhủ Vũ Thành đã chẳng còn là nhà của cô ấy từ lâu.
Chu Bích Dã biết cô ấy có khúc mắc, tôn trọng lựa chọn của cô ấy, bảo vậy thì nghĩ hướng khác.
Lương Tiêu Mộng tự mình ủ dột mấy ngày, làm rất nhiều "bài tập", rồi bắt đầu mở đại chiến xả hàng thanh lý.
Trác Nhĩ hễ rảnh là chạy qua phụ việc: chào hàng, sắp xếp, đóng gói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyt-nay-mam-ha-nac-da-cat/4669743/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.