Mười tám tuổi, Trác Nhĩ vừa ngây ngô bồng bột, vừa thiện lương nhạy cảm, lại ham tiền nhưng cũng trọng nghĩa.
Cô gặp Lương Tiêu Mộng trong một quán KTV. Đó là lần đầu tiên cô đi làm thêm để gom góp tiền học đại học.
Hai mươi tuổi, Lương Tiêu Mộng đã sứt mẻ và từng trải, vừa ngây thơ vừa thực tế. Khi cô ấy gục trên bồn cầu nôn thốc nôn tháo đến trời đất quay cuồng, Trác Nhĩ đưa cho cô ấy một cuộn giấy, một chai nước và một chiếc áo thun sạch.
"Bao nhiêu tuổi rồi?"
"Mười tám."
"Nhỏ vậy mà đã đi làm?"
"Muốn kiếm tiền đóng học phí."
Lương Tiêu Mộng cố gượng ngồi dậy, dưới sự giúp đỡ của Trác Nhĩ mà khoác chiếc áo thun ra ngoài chiếc váy hai dây đã lấm bẩn. "307, thêm một suất Toàn Gia Phúc. Cảm ơn nhé em gái."
Toàn Gia Phúc giá 2888 tệ, gồm một chai rượu giả ngoại có bao bì bóng bẩy, một đĩa hoa quả lớn và vài món ăn vặt rẻ tiền. Nếu Trác Nhĩ đi báo đơn, cô sẽ có 288 tệ tiền hoa hồng rơi vào tay.
Cô hiểu ý của Lương Tiêu Mộng, nhưng vẫn nói:
"Chị ạ, tấm lòng em nhận rồi. Nhưng mọi người trong phòng uống cũng nhiều rồi, gọi thêm Toàn Gia Phúc chắc lãng phí."
Lương Tiêu Mộng đưa mắt nhìn Trác Nhĩ từ trên xuống dưới, thấy cô gái này khá thật thà. Cô ấy cong môi cười: "Không sao, mấy gã đàn ông thối kia chẳng thiếu chút tiền đó đâu. Uống không hết thì em cất giùm chị."
Trác Nhĩ đã khuyên rồi, lương tâm xem như không còn cấn cấn, thế là không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyt-nay-mam-ha-nac-da-cat/4669740/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.