Mới đó mà kì nghỉ hè đã bắt đầu rồi. Chúng tôi mỗi ngày đều hỏi thăm nhau vào buổi sáng, đến tối thì chúc nhau ngủ ngon, rồi lại hỏi xem ăn cơm chưa, có ngon không, cũng hỏi có nhớ anh hay không.
Trong kì nghỉ hè cũng không có bài tập gì nên tôi thấy khá nhàm chán. Bởi vì tôi cũng đã trưởng thành, nên có hỏi mấy đứa bạn trong kí túc xá là có nên đi làm thêm không và cuối cùng tôi quyết định sẽ đi làm trong hè. Chỗ làm là do dì của tôi tìm giúp. Đó là một tiệm cơm, chủ quán là cháu trai của dượng rất tốt, rất đáng tin cậy và tuyệt đối rất an toàn. Sau đó tôi liền lên đường.
Vốn dĩ vào buổi sáng khi đi thì tôi cũng có lo lắng một chút. Nhưng vào buổi chiều, đứa bạn cấp 3 của tôi có ghé vào bởi vì tình cờ dì của cô ấy vào tiệm chúng tôi để mua cơm. Như vậy là tôi lại có thêm một mối làm ăn.
Ngày hôm sau công việc chính là giúp khách gọi món, dọn bát đĩa, đứng ở cửa chào khách. Mỗi buổi sáng thì chuẩn bị chén đĩa hoặc ly. Sau đấy thì đứng ở gian chính, trước cửa tiệm. Lúc không có ai thì có thể ngồi nghỉ ngơi một chút. Sau khi khách đi về thì dọn dẹp bàn. Tất cả chỉ có vậy thôi.
Tôi đi lúc đầu tháng 8. Vào giữa tháng 8, tôi nói tôi rất nhớ anh, anh nói anh cũng nhớ tôi dù cho mấy lời này không phải lần đầu tiên thốt ra. Hôm ấy vốn vẫn giống thường ngày nhưng giữa trưa anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyt-khong-ngot/992537/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.