Đó là một buổi chiều trời trong gió nhẹ, tôi đang ở trong phòng học sắp xếp lại các ghi chép, anh ấy đang chơi bóng rổ trên sân bóng ở ngoài cửa sổ lớp tôi. Cuối tháng ba trời vẫn còn chút se lạnh, lúc đầu tôi không muốn cho anh ấy đi, nhưng anh ấy ở bên tôi thì quá nhàm chán, liền nói muốn đi chơi bóng rổ.
Tôi hỏi anh, anh có bóng rổ không?
Anh nói, trong sân có.
Tôi, anh quen biết bọn họ à?
Anh, không có quen biết, nhưng có thể chơi bóng rổ, anh đi đây.
Sau đó anh ấy ngay lập tức chạy đi, tôi nghĩ về điều này, tình bạn giữa các chàng trai thật đơn giản, không quen biết còn có thể cùng nhau chơi đùa, về sau lúc anh ấy chờ tôi tan học đều là ở trên sân bóng rổ.
Tôi vừa chỉnh sửa lại các ghi chép, vừa quan sát tình bạn mới của anh ấy thì thấy con thuyền tình bạn nhỏ của anh bị lật. Anh ấy khóc thút thít ở cửa, kêu tên tôi. Tôi ngẩng đầu liền nhìn thấy còn mắt của anh sưng lên. Tôi vội hỏi anh, làm sao lại thành như này rồi. Anh ấy nói chơi bóng bị người ta ghét. Bộ dáng ủy khuất này, kiếp này hơi khó gặp nha.
Tôi liền lôi kéo anh ấy đi ra ngoài, anh ấy vội vã lo lắng nói: “Không có việc gì, không có việc gì, anh không có sao cả.” Tôi quay đầu lại nhìn anh nói, tròng mắt đều đỏ cả rồi, đi đến bệnh viện khám xem sao. Sau đó anh ấy thở phào một cái, nói: “Anh còn tưởng rằng em muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyt-khong-ngot/992535/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.