🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau trăm lần chờn vờn giữa mộng và tỉnh, mí mắt nặng nề của Quỳnh từ từ mở ra, ngơ ngác nhìn vách nhà bị bụi bám đen, một lúc sau mới lấy lại ý thức hoàn toàn.



"Mợ ba, mợ tỉnh rồi hả?"



Nhìn sang bên cạnh, là gương mặt bầu bĩnh quen thuộc của bé Mai. Cổ họng nàng đau xót, nuốt xuống ngụm nước cho nhuận họng cũng thật gian nan. Bé Mai bên cạnh cứ huyên, về chuyện Quỳnh được cứu ra rồi đổ bệnh nặng, Quỳnh thì không nhìn nó, cử động chậm chạp chỉ cúi đầu nhìn mặt đất, sau đó ngẩng lên hỏi một câu không liên quan.



"Hôm nay.. ngày mấy?"







Trong căn phòng quanh năm không đón được ánh nắng của Quỳnh, nàng không thấy rõ biểu cảm trên mặt bé Mai lúc này, khi nhận được câu trả lời của nó, nàng lại chỉ lo thẩn thờ suy nghĩ trong đầu, cả ý tứ ghét bỏ trong giọng điệu cũng không để ý.



Bé Mai bĩu môi, dặn dò Quỳnh khỏe hơn chút thì ra ngoài phụ nấu cơm, đợi Mợ cả về rồi bà mà biết thì sẽ chửi. Quỳnh vẫn cứ ngồi như vậy, đợi cho lỗ tai nghe thấy tiếng sập cửa, một khoảng lâu sau, mới hoàng hồn.



Nàng nghe bé Mai bảo, hôm nay là ngày thứ ba nhà họ Lý đi cắt lúa rồi.



Lời hứa hẹn của Trần Trang như vọng đến từ quá khứ, có lúc là chính giọng nói dịu dàng trầm ấm của chàng, có khi lại đang xen giọng nói của người bán quạt:



"Trước mùa gặt đầu tiên, đợi ta."







Trong phút chốc, Quỳnh cảm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quynh-thien-nguyen/2996137/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quỳnh - Thiên Nguyên
Chương 14: Ảo giác
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.