Rèm cửa nhấc lên, Hoạ Phiến ôm đứa nhỏ đi vào, thái tử bước tới đưa tay tiếp nhận mặt mày không thể tưởng tượng nổi: “Sao lại ngủ rồi?” Hoạ Phiến cười nói: “Trẻ con khi ăn no đương nhiên sẽ ngủ!”
Thái tử ôm chặt đứa nhỏ nhẹ nhàng lay: “Nó tựa hồ đã lớn lên không ít!” Xoa xoa bóp bóp khuôn mặt non nớt nhỏ nhắn: “Thật giống Tử Ngộ!” Câu này trắng trợn là nói dối, đứa bé này bất kể thế nào ngũ quan vẫn cực kì giống Triệu Hi, ngoài làn da trắng thì không có chỗ nào được di truyền từ Tử Ngộ, nửa điểm cũng không.
Hoạ Phiến tiếp nhận tiểu anh nhi trong tay thái tử rồi đưa đến giường, Tử Ngộ đưa tay ôm lấy. Hắn đã nhận hết thảy khó khăn để tiểu bảo bao có thể được an an ổn ổn, ngọt ngào mà ngủ trong ngực hắn, tự dưng cũng có vài phần cảm động, nhịn không được lại cúi đầu hôn vào khuôn mặt non nớt kia, thân hình mềm mềm nho nhỏ phát ra hương sữa ngọt ngào toả vào chóp mũi, trong lòng hắn cũng trĩu nặng một dòng tình cảm trìu mếm yêu thương.
Triệu Hi nhìn thấy bộ dáng yêu thương không nỡ buông của hắn thấp giọng khuyên nhủ: “Bỏ nó xuống đi, cẩm thận lại làm mình mệt! Ngươi ngồi như vậy cũng lâu rồi, nên nằm xuống nghỉ ngơi một chút.”
Thu Tử Ngộ cười cười, thuận theo đem đứa nhỏ đặt bên cạnh mình đắp cho nó áo ngủ bằng gấm, thái tử nhảy đến cửa sổ, chưởng cánh cửa tung ra, một người thuận thế theo đó nhảy vào, ánh mắt vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quynh-chau-toai-vien/1892928/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.