"Sao muộn thế, mình cứ tưởng hôm nay cậu chưa quay lại."Phạm Tinh Mang bận rộn ngồi trước máy tính, tay gõ không ngừng mà miệngcũng không ngh
"Nếu Cao Mạc không ra tay thì chắc chắn hôm nay mình không về đượcthật." Quyển Nhĩ ngồi trên chiếc sofa hai cô mới mua mà thở dốc. Mộtphần vì cô mệt, một phần là vì tức. Cao Mạc phải kiên quyết đòi lái xe,rồi đưa Quyển Nhĩ về ký túc xá trước nên cô mới thoát thân nổi. Còn bọnhọ quay về như thế nào, cô cũng không rõ nữa.
Nghe Quyển Nhĩ kể qua, Phạm Tinh Mang hứng thú quay đầy lại, "Thằng cha Khúc Đông Quang ấy, chơi trò đó thật quá đáng".
"Chắc là sợ thiện ý ít quá, mình không lĩnh hội được." Quyển Nhĩ nhớlại tấm biển tên vẫn luôn theo sát cô ngay ở ghế sau xe, "Anh ta đánhgiá quá cao sức chịu đựng của mình".
Quyển Nhĩ quyết định khi mẹ nhắc tới người này, cô dứt khoát khôngtiếp lời. Bất luận dụng ý của anh ta là gì thì người ấu trĩ tới đángghét này cũng chỉ nên xuất hiện chốc lát trong cuộc đời cô mà thôi, khicô vòng sang đường khác là nên biến mất.
Quyển Nhĩ còn đang thu dọn thì Lưu Lộ ở phòng bên sang gọi họ đi ăn cơm.
"Mình không đi đâu, chút nữa còn phải ra ngoài." Quyển Nhĩ định ở lại phòng đợi điện thoại của Đinh Mùi, anh ấy đã đồng ý nếu không bận gì sẽ cùng cô đi ăn cơm.
Trong phòng không còn ai, Quyển Nhĩ không thể tiếp tục dọn dẹp đượcnữa, cô phát hiện ra mình vẫn chỉ cầm đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-y-di-cung-anh/1937443/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.