Quyển Nhĩ không biết liệu nắm tay anh thì có thể mãi mãi ởbên nhau hay không, cũng không biết nắm tay như thế liệu có phải là ngầm cam kết hay không, tất cả những điều đó đối với cô mà nói, đều quá độtngột. Cho dù như thế thì cô vẫn phải trấn tĩnh lại, cô nhìn sang CaoMạc, hy vọng anh có thể cho cô một gợi ý nhỏ, cho dù chỉ là một ánh mắtkhuyến khích thôi. Nhưng Cao Mạc vẫn không nhìn cô, dường như đám ngườiồn ào phía trước đã cướp mất sự chú ý của anh, cô chỉ nhìn thấy một phía của khuôn mặt với đôi môi luôn luôn mím chặt.
Người mà cô đã chờ đợi lâu như vậy, giờ chỉ cần giơ tay lên thôi làanh ấy đã ở ngay trong tầm tay. Quyển Nhĩ không biết vì sao mình lại dodự, lúng túng, tâm trạng rối bời khiến cô căng thẳng. Nhìn dáng vẻnghiêm túc của anh, Quyển Nhĩ cảm thấy hơi sợ. Đúng thế, cô cảm thấy sợ.
Mặc kệ, cứ nắm lấy đã rồi tính sau, nếu không sẽ hối hận. Tự nhiêntrong giây phút ấy, Quyển Nhĩ như bừng hiểu ra, đưa tay ra nắm lấy tayCao Mạc.
Đúng vào lúc Quyển Nhĩ cảm thấy tay mình đã chạm vào tay Cao Mạc, đột nhiên cô bị ai đó lôi đi. Khi cô quay đầu nhìn lại, cô thấy Cao Mạccũng bị người nào đó đang lao về phía trước kéo đi. Họ ngồi ở hàng ghếđầu tiên trước sân khấu cho nên vốn sẽ phải ra sau cùng, nhưng các cánbộ của Hội sinh viên bây giờ cũng bắt đầu ra khỏi hội trường, mặc dù sốlượng người không quá nhiều, nhưng cùng chen ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-y-di-cung-anh/147246/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.