4
Hoàng Đình Đình bực bội rời đi.
Đến tối cô ta về đến nhà, cả người ướt sũng.
Mẹ kế sững sờ, vội vàng lấy khăn ra lau và hỏi rõ sự tình.
“Sau khi chọn váy cưới, con và anh Thần đến công viên. Không ngờ lúc đến bên hồ, anh ấy mất thăng bằng rồi ngã xuống hồ. Con nắm tay anh ấy nhưng không may lại ngã theo”.
“Sau khi chúng con được cứu, A Thần có vẻ sợ hãi. Anh ấy lẩm bẩm mấy câu, nói rằng mình cái gì cũng không biết, rồi trực tiếp lái xe bỏ đi, bỏ con lại.”
Hoàng Đình Đình oan ức đến nỗi khóc rất to, mãi cho đến khi tôi đi lấy nước uống, ánh mắt cô ấy đột nhiên rơi vào người tôi:
“Hoàng Lưu, hôm nay cô nói chúng tôi cẩn thận thủy nạn là có ý gì? Cô đã biết điều gì?”
Tôi không nói lời nào, nhưng ánh mắt tôi rơi vào chiếc vòng tay của cô ấy.
Ngày càng đỏ hơn.
“Chậc chậc, nếu không cởi vòng tay ra, về sau liền cởi không được.”
“Tôi đang hỏi cô chuyện khác, đừng chuyển chủ đề!”
Tôi nói hết câu, cũng không thèm để ý đến cô ta, xoay người trở về phòng.
Để cô ta một mình đứng sững bên ngoài.
Chỉ là tôi không ngờ đến ngay ngày hôm sau Hoàng Đình Đình đã gọi điện cho Liễu Thần.
Và cô ta một mực khẳng định rằng vụ ngã xuống nước hôm qua là do tôi.
“Hôm qua sau khi cô ta nói như thế, em và anh đã rơi xuống nước, chắc chắn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-tim-duong-heo/2899617/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.